Bên bến đò Lập Thạch (Triệu Phong, Quảng Trị)
Quán bên sông anh đợi chuyến đò sang
Vài thanh tre đã giúp thành chiếc ghế
Như cửa hàng em từng chơi thuở bé
Nhưng trò chơi giờ kiếm sống nuôi con
Đăm đắm chờ những người khách sang sông
Da đen sạm vì gío Lào mùa nắng
Sóng trên sông và sóng ở trong lòng
Bao hoaì bảo của một thời dang dở
Chôn vào lòng, quên tất cả vì con
Người khách lạ trể đò đêm hôm ấy
Đi về đâu em chẳng chút dỗi hờn
Cuộc đời em gắn với bến sông
Bên rặng tre làng suốt ngày toả bóng
Những khách qua đò không biết được
Cô bán hàng buổi tối lại khóc thầm
Anh vẫn chưa quên đường về quê
Quên cô em mái tóc dài chớm bạc
Quên tiếng gió qua hàng dừa xao xác
Như xót xa số phận đời em
Anh chẳng giúp gì cho em được
Mong rằng em không mất niềm vui
Con em lớn vững vàng trên sóng nước
Trong đắng cay sẽ có ngọt bùi.
Lê Tây - 19/11/01