Friday, December 21, 2012

thương nhớ mênh mông - thơ Trần Hữu Nghiễm










đi với nhau đêm này
để sáng mai bạn về Quảng Trị
không nói gì sao mà bâng khuâng thế
đêm Cà Mau chấp choáng đèn sông

bỗng nhớ về Thạch Hãn dòng trong
và cổ thành trưa gió Lào nắng xát
và thị xã nằm im như cổ tích
thuở tôi vê cơm áo nặng hai vai

thuở tôi về cây phượng đỏ oằn vai

mang những mùa hè nặng nhọc
nhưng dòng sông, vẫn dòng sông trong vắt
là mồ hôi đất đá tự nghìn xưa
vẫn dịu dàng những chuyến đò đưa
vẫn câu hát xuôi về Tam Giang, Triệu Hải
đã đi xa rồi, tôi còn nhớ mãi
cái ngỡ ngàng của buổi gặp em xưa

đi với nhau đêm này

để sáng mai bạn về Quảng Trị
không nói gì sao mà bâng khuâng thế
xanh môt màu thương nhớ mênh mông.

Trần Hữu Nghiễm