Showing posts with label Phan Quỳ. Show all posts
Showing posts with label Phan Quỳ. Show all posts

Wednesday, October 30, 2013

Một Lần Trở Lại - thơ Phan Quỳ

Một lần trở lại,
Ngõ vắng thưa người ,
Ngại ngần dáng nhỏ,
Bước về chơi vơi.

Friday, October 25, 2013

Ai Về Đó… - thơ Phan Quỳ

Ai về dó chân thơm mùi nguyệt bạch,
Ngàn năm sau ta đợi dưới trăng vàng,
Mềm môi gió nồng nàn trên mắt lá,
Nghiêng gót hờn lay động bóng thiều quang.

Phan Quỳ
Độc Thoại Những Chiều Mưa – Phan Quỳ

Gởi về muôn phương nơi có dấu chân người đi qua,
Cả vùng không gian người tới lui trầm mặc

Thursday, October 24, 2013

Tự Tình 2 - thơ Phan Quỳ

Mùa rung lá trút nghiêng ngàn,
Lòng ta lạnh nổi sinh thường biệt ly,
Mộng giờ đau những đêm mê,
Gót xưa bỗng thoáng theo về chiêm bao,

Sunday, October 20, 2013

Tự Tình - thơ Phan Quỳ

Dừng chân bên phố lạ,
Ngỡ hồn mình trôi xa,
Chiều rơi qua bước nhỏ,
Nghe đời dậy phong ba.
Em  Đâu? - thơ Phan Quỳ

Em ở đâu để chiều nay úa nắng,
Cây rũ buồn và ve cũng im hơi,
Gió phương nao mây tỏa bóng bên trời,
Ta hiu quạnh chất ngất hồn nhung nhớ.

Friday, October 11, 2013

Chút Vàng Hoa… - thơ Phan Quỳ

Tôi lang thang trên vạn nẻo đường,
Kiếm tìm em đóa Quỳ hư ảo…
Tóc vương hương, thương chiều sâu thẳm ,
Mắt đọng buồn hong nắng sông trưa.
Viết Cho Tuổi Mười Ba (năm 1973) Phan Quỳ  
                                                                                
Em tan trường về,
Đường mưa nho nhỏ…
Ôm nghiêng tập vở,
Tóc dài tà áo vờn bay…..
      (nhạc Phạm Duy)

Tuesday, October 1, 2013

Trịnh Vẫn Thiết Tha Yêu... - Phan Qu

     Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy,
                                                        Ta có thêm ngày nữa để yêu thương!

   “Sương khói trần gian cứ bay đi và một chút thiên thu còn mãi. Là nổi thiết tha của con chim gi đã để lại dấu chân mình trên cát, là nổi khát khao đi tìm sự an nhiên tự tại” giữa cõi đời bão động trầm luân, là sự phù phép biến hóa ngôn từ để tạo nên nhạc và thơ.

Wednesday, September 25, 2013

Viết Cho Em - thơ xuôi Phan Qu

1. 

     Em, mới hôm nào ngại ngần chân bước, sách vở tinh tươm trong làn hơi thu dịu nhẹ, chút ngỡ ngàng vương vương tà áo, sân trường ngập nắng và màu áo trắng tinh khôi.
     Rồi dần qua, em vui cùng bè bạn, ấm áp tình thầy cô, nao nức vở bài, đường về hoa cỏ, một ngày đầu thu rợp trời bong bóng, em mơ ước gì năm cuối nơi đây?

Thursday, September 19, 2013

 Ôi Tên Tôi... - Phan Quỳ

              Có ai đó đã nói với tôi rằng cái tên là một mặc khải của Thượng Đế.  Tôi không biết liệu điều đó có đúng với tất cả mọi người? Riêng tôi từ khi biết nghĩ ngợi tôi đã thấy buồn buồn-cái tên tôi không gợi lên một diều gì. Tôi nhìn các bạn chung quanh, họ là những loài hoa hương sắc: Hồng Nhung, Cẩm Tú, Lan Đài, Kiều Trang... hay chí ít cũng là Mai, Lan, Huệ, Hằng....Cả họ tên tôi chỉ vẻn vẹn có ba chữ, chữ nào cũng ngắn cũng nhỏ bé, nằm lọt thỏm trong danh sách lớp học, nhỏ bé như tôi lúc bấy giờ. 

Tuesday, September 17, 2013

Viết Cho Tôi - Phan Qu                                                                                            
Ngày tháng hạ mênh mông buồn,
Lòng vắng vẻ như sân trường…….

Phan Quỳ
Ôi, giọng hát buồn mênh mông xa vắng đưa tôi về một vùng ký ức thênh thang lồng lộng. Tuổi mười ba với vai nhỏ tóc dài, với áo tà nguyệt bạch. Tuổi mười lăm với nắng hồng trên môi và mưa buồn trong mắt. Ngày hai buổi đi về, một nụ hồng e ấp nở trong tim, dể ngại ngần cuống quýt một sớm mai thức dậy chợt thấy mình mười sáu.