Sunday, October 20, 2013

Tự Tình - thơ Phan Quỳ

Dừng chân bên phố lạ,
Ngỡ hồn mình trôi xa,
Chiều rơi qua bước nhỏ,
Nghe đời dậy phong ba.
Dòng sông nào đọng sóng,
Con nước về xôn xao ,
Cách xa rồi gần gũi ,
Mà đời có là bao.
Ta nghe chừng trong gió,
Bước ai về đêm nay.
Âm thầm qua lối nhỏ
Mà lòng mãi còn say.
Ta nhớ chừng trong mây.
Đôi mắt   nào u uẩn.
Ta một đời lận đận .
Người một đời đắng cay.
Ôi những chiều xa bay ,
Lòng ngậm ngùi tiếc nhớ .
Lá vàng rơi trước ngõ ,

Mà ngỡ người về đây…

Phan Quỳ