Một Lần Trở Lại - thơ Phan Quỳ
Một lần trở lại,
Ngõ vắng thưa người ,
Ngại ngần dáng nhỏ,
Hoa cỏ mây trời ,
Hương đồng gió nội,
Trăng đầy trên lối,
Thưở nào xa khơi..???
Tuổi thơ của người,
Chiều mong dáng mẹ,
Sáng ngóng chờ cha,
Canh tàn trăng lặn
Mỏi mắt nhạt nhòa
Ôi bóng xuân qua ,
Hè về vội vã,
Thu đến bao giờ
Trời đông cũng lạ
Bạc màu thời gian
Rêu phong đời mình.
Bao mùa lúa chín
Rồi cũng trôi xa…
Một lần trở lại.
Một cõi riêng buồn.
Một trời thơ dại
Đong đầy trước sân.
Hoa bưởi trắng ngần,
Hoa soan tím nhạt
Hương cau thơm ngát
Vườn trầu nước dâng…
Tuổi thơ của người
Có mấy ngày vui,
Bóng chiều ngưng trôi ,
Nấp mình trên lá
Tưổi thơ mệt lả,
Rã rời đôi chân
Bao nổi ưu phiền ,
Hằn lên vai nhỏ
Vẫn còn đây đó ,
Vóc mẹ hao gầy
Dắc dìu con nhỏ
Những ngày thơ ngây
Vần còn trong gió,
Tiếng gọi âm thầm ,
Những ngày tháng mỏi
Bóng người cha thân
Ôi !
Một lần trở lại
Chốn cũ quê xưa
Một chiều sống đậy
Cả trời ấu thơ
Một lần trở lại
Một chiều mãi mãi
Ngại ngần chơi vơi
Một chiều thương ơi
Mây tím lưng trời
Mây kín mắt người
Lòng chùng nổi nhớ
Một chiều thương ơi!!!
Phan Quỳ