Cái Giếng Làng - thơ Lê Tây
Cái giếng làng bên đường cái quan
Có tuổi đời mấy trăm năm trước
Các cô gái chiều chiều lấy nước
Vượt bãi bồi là sông Thạch Hãn
Mùa hè nước mặn lại tràn lên
Nhưng nước giếng bao giờ cũng ngọt
Nuôi dân làng như sữa Mẹ hiền
Xa làng vẫn nhớ bao cô gái
Tắt nắng chiều hôm gánh nước về
Mặt ửng hồng nước lao xao sóng sánh
Vệt nước trên đường xoá dấu chân ai
Có những lần tung gầu không tới
Em đành nhờ anh nối thêm giây
Khi cởi nút anh dùng dằng tháo chậm
Cách tỏ tình của tuổi thơ ngây
Ra thành phố có bao nhiêu hàng quán
Nước khoáng trong, nước ngọt, bia hơi
Khi khát quá uống vào nhe ngờ ngợ
Và chợt thèm ngụm nước giếng làng
Lớn lên thành lãng tử nhiều năm
Lúc trở về nhìn bóng mình dưới giếng
Kỷ niệm xưa mờ mờ ẩn hiện
Tiếng gầu vang như tiếng vọng thời gian
Lê Tây - 13/01/02