Tiếng Mưa - thơ Trần Văn Hạng
Đêm nghe tiếng mưa rơi
Lòng sao thương thương quá
Thương tiếng vạc kêu sương
Canh khuya dài lạnh lẽo
Thương thân cò lặn lội
Kiếm ăn ngày qua ngày
Thương mảnh đời đen bạc
Lay lắt một kiếp người
Thương trẻ nhỏ lang thang
Vô tư trong khổ nhục
Thương thân già cô quạnh
Sống vất vưởng đơn côi
Thương chuông chùa đồng vọng
Chẳng thức tỉnh tình người
Lòng sao thương thương quá
Mưa vẫn rơi rơi đều
Trần Văn Hạng