Thơ Nhiều Tác Giả
- Tiểu Thanh Giang, Thu Hà, Đoàn Hồng Hải,
Thái Ngọc Hào, Thanh Hoài, Hoàng Anh Vi,
Thu Vân, Lê Hoàng
Mùa Đông Phương Nam
Rơi nghiêng chiếc lá se se lạnh
Một chút vàng ươm phớt nắng đan
Gió thổi lao xao hồ gợn sóng
Đung đưa bông súng giọt sương tan
Thu
qua in dấu tầng mây biếc
Đông tới nhạt nhòa bóng nắng chen
Càng nhớ quê nhà nơi rét buốt
Thân thương gặp gỡ đất phương Nam .
TIÊU THANH GIANG
Thu về lác đác lá vàng rơi
Một cánh chim sa lạc cuối trời
Nước biếc dập dờn hồn tĩnh lặng
Buồn nâu lặng lẽ mộng đầy vơi
Dạt dào con sóng tình chan chứa
Lắng đọng hồn thu ý lả lơi
Làn gió nhẹ rung xao xác quá
Cung đàn ai nắn
khúc xa vời
THU HÀ
Trèo lên Dục Thuý ngắm sông Vân
Trời đất quanh ta xích lại gần
Dòng nước lặng lờ ôm vách đá
Đám mây lững thững quyện
bên chân
Kỳ quan ai dựng nên hoành trán
Thắng tích bồi tô quá tuyệt trần
Non nước Ninh Bình tươi đẹp quá
Say lòng lữ khách với thi nhân .
ĐOÀN HỒNG HẢI
Huế Của Thơ
Huế
thơ văn vật mãi còn xinh
Trầm
mặc sông soi bóng Điện Đình
Chiều
xuống Hương Giang thuyền ngoạn cảnh
Đêm
về Thiên Mụ mõ cầu kinh
Hoàng thành một thuở rêu phong nhuận
Thanh sử ngàn đời nhật nguyệt minh
Một dải
danh lam đầy thắng tích
Bốn
trăm năm lẻ vẫn tồn sinh
THÁI NGỌC HÀO
Một
cõi trời Nam ngoảnh hướng vô
"Hoành Sơn nhất đái" dựng cơ đồ
Sơn
hà hải thuận cùng khai nghiệp
Thiên địa nhân hòa quyết định đô
Lập
ấp xây thành dinh Aí Tử
Khai sơn phá thạch đất Châu Ô
Mở
mang biên trấn lừng danh tiếng
Thuận
ý muôn dân mở thế cờ .
THANH HOÀI
Một
cánh hoa vàng rơi sót đây
Chiều
xưa hiu hắt nhớ thưong đầy
Héo
hon má phấn bờ môi nhạt
Hờ
hững vai suông ,tóc biếng cài
Rời
rã đêm tàn sương lạnh buốt
Ngả nghiêng bầu cạn, rượu ngà say
Trải
qua dâu bể đời ngây ngất
Còn
chút tình riêng lệ mắt cay .
Hoàng Anh Vi
Nắng
nhạt chiều phai gợi ý thơ
Mây
sa từng giải lụa buông tơ
Lăn tăn
gió gợn dòng sông bạc
Lác
đác sương pha đỉnh núi mờ
Ríu
rít đàn chim về tổ ấm
Rì
rào cụm cỏ khép rừng mơ
Trăng non vừa nhú cười duyên dáng
Xao
xuyến hồn ai mượn túi thơ?
HU VÂN
Mười
sáu hay là mười bảy đây?
Dáng em huyền hoặc nét xuân đầy
Áo thơ hờ hững bờ vai thả
Sao
mộng lung linh suối tóc cài
Giải
lụa sông Ngân sầu lạnh lẽo
Hơi
men chàng Bạch khóc tình say
Mơ
hồ Tặc Tử lòng đau nhói
Yêu
tấm thân ngà dẫu đắng cay .
LÊ HOÀNG