Hà Nội Thu Đi - thơ Huy Uyên
Mây bạc trời xanh màu Hà-nội
màu Hồ-gươm cẩm-thạch mù sương
những bước chân người lầm lũi
khuya sớm đi về
dài chiều theo phố pha lạnh mùa đông .
Bên kia chiếc cầu tháng-mười
thoáng heo may mây về trở gió
nhớ nhau đến cả trọn đời
thu vàng qua quyến rũ
mùa xưa không còn ở lại .
Những sắc trắng cuối cùng hoa-sữa
phố người ngào ngạt hương dịu dàng
bổng xám lòng trôi theo người một nửa
em đi có bỏ lại tôi vấn vương .
Những quán
vắng đêm nép bên hồ
hình như tiếng ai đang hát
"sẽ có một ngày..."
tim đau dỗ hoài ký-ức .
mùa liêu xiêu câu thơ xa cũ
đâu rồi ngày tháng
"chầm chậm bước ta về..."
vời vợi tình : nước trôi mây rũ
thôi hết rồi một thuở hoang mê .
Đi những bước quanh Hà-nội tàn phai
lá trên cây thay màu,đời người phiêu-hốt
Hà-nội nổi trôi cay đắng phận người
tấc lòng theo ai
mà mùa-thu-đã-chết .
Đường Cổ-ngư cũng thơm mùi hoa-sữa
người đi mà không hẹn trở về
thương ai Hà-nội đầy nhung nhớ
xa em và xa phố cũ Tràng-thi.
Huy Uyên