Tuesday, November 5, 2013

Chào Bóng - thơ Dũng Nghĩa

Ta chào bóng mình trong nhịp thở
Con tim xế chiều loang lổ vết cô đơn
Chào hồn vừa rụng xuống giữa cõi buồn
Có dáng em chưa mờ trong trí nhớ

Chuyện lòng đã qua không duyên nợ
Mà trọn kiếp mơ tưởng đến bao giờ ?
Khi chiều trải rộng nắng bơ vơ
Bước chân nhẹ, giật mình thơ tỉnh giấc

Thả con bóng đi về trong thổn thức
Đoạn đường đời in thực dấu chân em
Để đôi bóng cùng sánh bước đi lên
Rồi lặng người đếm thêm từng bước nhỏ

Chỉ có thế mới dời đi nỗi nhớ
Vậy là hoang đường còn đó phải không ?
Ta chào bóng ta bước bên bóng em
Hoang tưởng trầm mình trong bể khổ

Đếm lại cô đơn trong từng nhịp thở
Trời vào mùa, đông trở rét về thăm
Đi lại chẳng phải là chuyện khó khăn
Để lạnh chớm lên đời một bao la biến...

Chuyện không lạ phơi mình trong hoài niệm
Nhịp nhàng đưa luân chuyển lâu lắm rồi
Ta và em trong cuộc sống có vậy thôi
Chào con bóng đi giữa trời thật lạ...


Dũng Nghĩa