Quảng Trị Không Còn Anh và Em - thơ Huy Uyên
Tôi một đời con thuyền ra khơi
em bến đổ đợi chờ mãi mãi
Quảng-trị ngày về xa ngái
để Thạch-hãn buồn mà trông người ơi .
Bên bờ Cổ-thành bạc màu đá gạch
đi về còn lại riêng tôi
chợ Sãi dấu lòng xa cách
Long-hưng nhớ thương vơi đầy .
Lối La-vang ruộng mía ngọt ngào
trái tim Mẹ cười cùng em quay lại
lên đồi sim chín lao xao
nhà-thờ-xưa đứng trông ai hoài mãi .
Em có còn chờ tôi Hạnh-hoa-thôn
nắng mai trên hàng cau già ngủ sớm
tình trao cho người quên cả môi hôn
đi mãi quên cả bài thánh-kinh-buồn .
Ta bên nhau chạnh đời buốt lạnh
đường Gia-long dài sông tím trời đêm
Quảng-trị bây giờ không còn em
để phố buồn đến sầu mọc cánh .
Tội lòng em và cả cho tôi
ước một ngày về quê cũ
để xóm-đò-ga cay đắng nhớ
Nhan-biều,Ái-tử bên kia sông xa trôi .
Biết khi nào quay về Quảng-trị
ấm lòng người bỏ xứ bao năm
giờ biết có ai đợi chờ không nhỉ ?
để em xa tôi theo tiếng gọi thầm .
Quảng-trị ơi giờ trăm nẽo xa xăm ...
Huy Uyên