Bão Số 10 - thơ Trúc Thanh Tâm
Dường như
bão cấp số mười
Miền Trung
tôi đã quen rồi bão giông
Khổ tâm nối
tiếp chất chồng
Tang thương
trời định mà lòng dân đau
Tiếng cười
vừa thoát chiêm bao
Thì ngàn đợt
sóng vỗ vào bình yên
Nghe trong
nước mắt ưu phiền
Tuổi thơ
đánh mất hồn nhiên bao giờ
Nhớ xưa và
nỗi đợi chờ
Lạc Long
Quân lạc Âu Cơ lâu rồi
Ngoài kia
đang bão số mười
Ai làm đảo
lộn tình người trái ngang
Đêm về nghe
dế thở than
Nghe chiều
nức nở từ hoàng hôn rơi
Mẹ ơi, đất
mẹ đâu rồi
Sao con mãi
thấy tình đời đảo điên !
TRÚC THANH
TÂM
(Châu Đốc)