Friday, June 16, 2017

Thơ Vui Xướng Họa 
                           - Hồ Công Tâm, Nguyễn Phú Long








[1]

“ĐIẾU SĨ”

“Điếu sĩ” mần thơ khóc bá vơ
Tiễn đưa thôi bất kể thân sơ
Đặt câu diễn ý theo công thức,
Xếp chữ lựa vần dựa động cơ
Tiếc vịt thương vờ ôi thảm thiết
Than trời trách đất thật ngu ngơ
Ô hô Quốc Cộng không phân biệt
“Điếu sĩ” đăng đàn khấp bái ơ ?!!!

Hồ Công Tâm 

(*) Hải ngoại có kẻ chuyên mần thơ khóc mướn, hễ được tin ai vừa sang bên kia thế giới, bất kể thân sơ, bất kể Quốc Cộng miễn là kẻ mới chết ấy có chút danh phận đều có thơ “đi điếu” trịnh trọng gởi đăng báo chợ. Nguyễn Mộng Giác chết cũng khóc! Thế Uyên chết cũng khóc. Nên được đời mệnh danh cho là “điếu sĩ”. Bèn có bài thơ góp vui.

[2]

NGHỀ KHÓC MƯỚN

Y như ruột thịt chẳng vu vơ
Khóc mướn cần chi thân với sơ.
Kể lể xót thương nên đúng lúc;
Thở than tiếc nuối phải tùy cơ.
Nhập vai diễn xuất cho linh động;
Nhiệm vụ thi hành chớ ngẩn ngơ.
Thời buổi khó khăn công việc hiếm
Kiếm tiền có vẻ cũng ngon ơ.

Nguyễn Phú Long