Gởi Em Gái (CTTN) - Phan B á Ân
Nhận thư em với những lời hờn dỗi
ở
bên nhà có những điều thay đổi
em
giận bởi các anh không lo
bạn
bè đứa bệnh, đứa ra đi
chả
thấy các anh nói năng gì
cũng
chẳng mấy quan tâm
cũng
không một lời thăm h ỏi
Anh
xin lỗi, ở bên này cũng bận
tuổi
đã hơn bảy mươi
cũng
sáng nắng chiều mưa
cũng
khò khè, nhức mỏi
bệnh
viện thường xuyên
bác
sĩ cơm bữa
thuốc
uống mỗi ngày hai ba đợt
cao
máu, mỡ xấu, đầy hơi, không tiêu
"gao
ghiếc" lắm điều kiêng cử
có
sướng sung gì dù ở bên ni
muốn
uống vài ly cũng đành gắng nhịn
Anh
biết thầy chúng mình rất tệ
mấy
năm rồi sức khoẽ đã năng hơn
anh
chả biết làm sao, mọi điều anh không thể.
Anh
nghĩ
Em bên đó liên lạc bạn bè, mỗi đưá một tay
Giúp
thầy trong khi khốn khó
vừa
tiện, lại gần, lui tới cũng dể hơn
có
thiếu chi, em bỏ ra giúp trước
các
anh không quên, sẽ gửi trả em sau
vài
tỷ đồng với em- chỉ là chuyện nhỏ
Nếu lỡ anh có ra đi đột ngột
em
đừng lo, không để em mất mát gì đâu
trong
di chúc anh viết
sẽ
không đòi em “phúng điếu “được không?
anh
nghĩ, em đâu phải là người keo kiệt
nên
em ơi
phải
thay các anh mà lo cho Thầy tới bến
nghe
không?
Phan Bá Ân