Gác Khuya Bóng Nhỏ Mồ Côi
- thơ Trương Thị Thanh Tâm
Trái tim đã dậy phong ba
Thôi anh cứ bước ngang qua cuộc đời
Chúng ta đường cách ngăn đôi
Nợ duyên trái kiếp, buồn vui số trời
Tình kia đã lỡ mất rồi
Cớ sao luyến tiếc...thói đời vậy thôi
Gác khuya bóng nhỏ mồ côi
Mưa rơi hay lệ ướt đôi má hồng
Sông chia con nước xuôi dòng
Bèo mây gặp lại, cuối cùng cũng xa
Gío đưa cành trúc la đà
Có con chim nhỏ bay xa một mình
Người đi tôi ở, lặng thinh
Hai phương trời nhớ ân tình đã phai
Tóc mai sợi vắn sợi dài
Người thương đâu?để đắng cay riêng mình!
Trương Thị Thanh Tâm
Mytho