Friday, May 19, 2017

Đà Lạt Mưa Phùn - thơ Tuyền Linh










Rủ nhau mây kéo ngang trời
Nhả mưa rã rích ngọt lời môi thơm
Như em những lúc dỗi hờn
Dòng châu tuôn chảy buồn hơn mưa về

Anh ngồi đẫm ướt cơn mê
Liêu xiêu quán cóc vỉa hè nhìn mưa
Nhớ em nói mấy cho vừa
Giọt dài giọt vắn chưa bưa nỗi niềm

Mưa Đà Lạt, mưa dịu êm
Đang ru dỗ giấc cô miên lặm tình
Thông ngàn như muốn lặng im
Phùn bay lất phất gọi tình lao xao

Lắng sâu má thắm hoa đào
Buồn lay lắt nhớ hôm nào chia tay
Mưa về Đà Lạt sáng nay
Những ô dù nhỏ ngập đầy chiêm bao

Hồn anh lơ lửng trên cao
Giọt mưa thấm đẫm lần vào cõi hư
Mơ màng từng hạt mưa xưa
Tay trong tay ấm dưới cơn mưa phùn

Bây giờ mưa… có một mình
Những nghe hiu hắt cuộc tình nhân gian
Từng câu lục bát đoạn tràng
Em ơi, Đà Lạt võ vàng mùa rơi !

Tuyền Linh