Viết Cho Hoàng Thị Mót - Châu Thạch
Em
đã nằm yên dưới gốc mai
Bốn mươi hai năm quả thật quá dài
Hoa tàn gốc tạ theo năm tháng
Xương dưới mai già kết ngọc trai.
Những vết thương đau ở xác thân
Lành ngay khi đã hoá ra thần
Hồn em nhẹ lắm như mây trắng
Thanh thản bay về vạn lối tân.
Bạn bè, thân quyến vẫn còn đây
Những nén tâm hương thắp tháng ngày
Ngàn năm trang sử đau thương ấy
Vẫn có em, dầu bao đổi thay.
Tôi vẫn hình dung đẹp biết bao
Bài thi, áo trắng một hôm nào
Em đem gởi lại cho trần thế
Cất cánh bay về cõi vạn sao.
Châu Thạch