Núp Mưa - th ơ Ý Nga
Viết thay một
người vợ lính
Ở một chỗ
trời mưa, hai đứa núp
Hình như
còn hơi ấm của tay nhau
Hình như nồng
hương gió vẫn lao-xao
Những tình
tự, âm thanh nào vang mãi.
Anh ơi có
phải chiều buồn
Nên mưa
ngày cũ chợt tuôn thơ này?
Giọt nào ướt
cả bàn tay,
Giọt nào thấm
mãi thơ đầy nhớ nhung.
Mắt nào liếc
trộm ngượng ngùng,
Dù nào tung
gió đã cùng nhau che,
Mà em cứ nhớ,
nhớ ghê!
Nhớ Sài Gòn
với lá me ngợp trời.
Theo từng
cơn gió rơi rơi,
Theo từng
ngày phép... anh ơi nhớ hoài!
Bao giờ người
lính rất oai
Dựng Cờ
Vàng lại để mai em về?
Ý Nga,
23.11.2003