Saturday, March 11, 2017

Chiều Ở Nghĩa Trang La Vang - thơ Huy Uyên










Gió thổi hồn khuất chìm nghĩa-địa
anh từ hai mươi biệt sông nước Cửu-long
anh cao nguyên rừng đồi cháy đỏ
anh Tuy-hòa, Long-khánh, An-giang .

Từ anh chết đi người đem trái tim đàn bà
dấu kín tận đại-dương thăm thẳm
bốn mươi năm cuộc chiến đi qua
sao chưa về
còn ở lại chi nơi miền gió Lào cát trắng .

Không còn là mộ mà là nắm đất,bia đổ
cỏ cây che dấu máu đạn thù
ba-mươi-sáu linh-hồn cắn răng nín thở
nằm lại nghĩa trang Trung-đoàn lệ rớt ngàn thu .

Gió ở đâu bay về đồi La-Vang
nằm cô quạnh thẳng hàng hiu hắt
xót xa đau những nấm mộ bên đường
mẹ cha 90 ai còn ai mất .

Trung-đoàn 1 chiều nay báo cáo
nước mắt quanh tìm đồng đội ngày xưa
không súng không ba-lô,giày áo
đứng bên nhau tập họp bơ-phờ
hàng thần láo lơ mất rồi Tổ-quốc .

Chiều đã phai hương tàn bóng xế
mộ nơi đây mà hồn biết về đâu
chiến-hữu,đồng đội xưa đầy lệ
gọi đời nhau từng đoạn khúc riêng sầu .

Chúng ta một bầy người gãy súng

Huy Uyên
(12-8-14)