Cõi Tiên Có Người Rơi Lệ - thơ Trúc Thanh Tâm
Trời mời trần gian hội thảo
Kỷ niệm
giây phút một đời
Trái tim
nhịp mùa hạnh phúc
Mai rồi mỗi
kẻ mỗi nơi
Sống làm
sao không thiếu sót
Bao đồng
mà chẳng lo xa
Bỏ quên một
rừng trí thức
Chôn vùi
hương sắc muôn hoa
Lời hứa là
thứ rẻ nhất
Đi sau giọng
nói tiếng cười
Niềm tin
là thứ đắt nhất
Khi mình
đã chọn sân chơi
Nếu biết đời
là cõi tạm
Tính toán hơn nhau cái đầu
Sao cứ mơ
làm thần thánh
Đưa người
vào cuộc bể dâu
Vén mây
nghe chiều lưu luyến
Vườn đào
hoa lá xôn xao
Cõi tiên
có người rơi lệ
Về trần ta
thấy lòng đau!
TRÚC THANH
TÂM
( Châu Đốc)