Sunday, February 7, 2016

Về Thăm Trường Cũ Nguyễn Hoàng 
                             - thơ Lê Tây










Đã lâu lắm tôi về thăm trường cũ
Tên ngày xưa không còn nữa--Nguyễn Hoàng
Cơn gió Lào vô tình hun hút thổi
Chưa kịp xanh lá đã vội úa vàng

Con đường ngày xưa tới trường còn tên
Con đường tôi đi bây giờ mất tuổi
Hoa phượng bay tà áo em bối rối
Đôi má hồng trong nắng lại hồng thêm

Đi qua trường những hồi tưởng không tên
Chợt sống dậy từ miền sâu ký ức
Nghe tuổi trẻ râm ran trong lòng ngực
Bắt gió về để mơ ước bay lên

Trường không còn qua bom đạn chiến tranh
Trên nền cũ ngày nay ngôi trường khác
Bạn bè xưa khắp mọi miền lưu lạc
Có bao giờ quay lại với cổ thành?

Tấm bảng đen nát tan cùng gạch ngói
Lời thầy cô ghi trên bảng đâu còn
Qua tháng năm nơi sâu thẳm tâm hồn
Vẫn sống mãi lời thầy cô từng dạy

Đồi La Vang sim rừng chờ em hái
Những quả sim như mộng ước ngọt ngào
Em đi mãi từ những ngày lửa cháy
Một góc rừng sim thương nhớ nôn nao

Bạn bè năm nao tình cờ gặp lại
Đứa theo kháng chiến, đứa lính Công Hoà
Chiến tuyến quên rồi, quá khứ lùi xa
Quán sân trường rượu say cười nghiêng ngã

Khi lồng ngực vẫn còn mang nhịp thở
Vòng luân hồi máu vẫn chảy về tim
Những kỷ niệm qua muôn trùng cách trở
Ngôi trường xưa vẫn còn đó êm đềm…

Moscow 2001
Lê Tây