Friday, January 1, 2016

Luận Bàn Thế Sự 
          Bên Cạnh Bàn Nhậu Từ Cõi Trời 
                                                   - Lê Mai Lĩnh
khai bút đầu năm

 I . LÁ THƯ TỪ TRỜI

Mãi tới buổi chiều ngày 31 tháng 12 năm 2015, tôi mới nhận được lá thư đóng dấu BƯU ĐIỆN CỦA NHÀ TRỜI với nội dung như sau:

Con ta, Lê Mai Khùng,
Một năm qua, từ trên trời cao, cao vời vợi, với những ánh sáng sáng của ngàn sao, ta nhìn xuống dưới kia, trần gian,  tăm tối, khổ đau, lầm than, trầm luân với đói nghèo, bất công, căm hờn, uất hận bởi khủng bố, lòng tham, độc tài.  ..Ta đau lắm, ta xót thương lắm.
Ta đã định, đã lên phương án, kế hoạch, để trong năm nay .."THÂN DẬU NIÊN LAI KIẾN THÁI BÌNH"..ta dứt nọc ĐỘC TÀI CỘNG SẢN VIỆT NAM VÀ BỌN KHỦNG BỐ HỒI GIÁO BÊN TRUNG ĐÔNG. TRỜI HỨA LÀ TRỜI LÀM. MỌI ĐIỀU, TRONG TẦM TAY CỦA TRỜI.
TA LÀ TRỜI, TA LÀ THƯỢNG ĐẾ.

Riêng về phần con (nhà ngươi), trong năm qua con đã "QUẬY" rất xưng danh là LÊ MAI NỔ.
Trong chỉ một năm, con chơi hai cái RA MẮT SÁCH rất độc đáo, huyên náo, mà nhiều nhà báo đã đưa tin, ngợi khen và ngưỡng mộ.
Dẫu số người tham dự không đồng, nhưng nhờ bạn con là LÊ ĐÌNH BÌ giám đốc đài phát thanh VIETTODAY (Bắc California) và CÂU LẠC BỘ THƠ ẢNH của nhà thơ NHẤT HÙNG (Washington, D.C.) mà cả thế giới đều biết tới danh tiếng của con LÊ MAI LĨNH tự là LÊ MAI NỔ.
Thành công nầy, ta nghe đâu có tới trên 200 thi sĩ, nhà văn, họa sĩ và trí thức đều thừa nhận.

Chính nhà văn/thi sĩ TRƯƠNG ANH THỤY cũng phải thừa nhận: THƠ TÌNH LÊ MAI LĨNH ĐÃ MỞ RA MỘT KỶ NGUYÊN MỚI CHO THƠ TÌNH VIỆT NAM HẢI NGOẠI.
Chính nhà văn NGUYỄN LÂN (con của nhà văn HOÀNG ĐẠO) cũng thừa nhận: TIỂU LUẬN CỦA LÊ MAI LĨNH HAY ĐẾN ĐỘ KHỦNG KHIẾP.
Về phần ta, ta ngưỡng mộ và bái phục con (nhà ngươi) là MỚI 8 TUỔI ĐÃ VIẾT THƯ TÌNH CHO CÔ HÀNG XÓM BẰNG NGÔN NGỮ BÌNH DÂN HỌC VỤ, LÚC TRÊN ĐẦU CỨT TRÂU CHƯA KHÔ VÀ NƯỚC MŨI VẪN CÒN.

Đây là thơ của con đăng trên website HƯƠNG NGUYỄN HOÀNG do nhà thơ HÙNG VĨNH PHƯỚC chủ biên, phải không?
                                    "Tám tuổi, viết thư tình cho cô hàng xóm
                                     Bằng văn chương bình dân học vụ thời chống PHÁP
                                     Dùng dây chuối khô, treo trước ngõ nhà có
                                     Lúc trên đầu, cứt trâu năn nỉ, không chịu khô
                                     Và nước mũi , nuoc nhãi thi tùm lum, bất trị. 

                                     Mười năm sau từ tỉnh về thăm làng
                                     Cô bây giờ là vợ của ông cậu họ ngoại
                                     Trong bữa ăn có canh rau lang nấu với hến
                                     Mà tưởng chừng như đang ăn hến của ai ?"

Ta rất khoái con (nhà người) với hai câu thơ XUẤT THẦN:
   "Trong bữa ăn có canh rau lang nấu với heo
    Mà tưởng chừng như đang ăn hến của ai ?

Chính vì ngưỡng mộ "HẾN AI" của con, nên ta mời con lên đây, tham dự buổi nhậu hàng năm ta tổ chức DÀNH CHO NHỮNG NGƯỜI CẦM BÚT VIỆT NAM NHẬP HỘ KHẨU NHÀ TRỜI.

Ta biết thư đến chậm, ngay cả người học trò văn chương của con là VƯƠNG LỆ HẰNG, đủ lanh lợi, nhanh nhẹn đến đâu, quảng giao tới đâu, cũng không thể xoay xở cho được cái vé hai chiều, nên ta kèm theo trong thư này một VIÊN THUỘC THẦN PHONG.

Sau khi thu xếp xong hành lý, nói lời TẠM BIỆT với bạn bè, khi đã sẵn sàng, CON NGẬM VIÊN THUỐC NÀY VÀO MIỆNG CON SẼ CÓ ĐÔI CÁNH THIÊN THẦN, TỰ NÓ SẼ BAY VÙ VÙ, ĐỨA CÒN LÊN CÕI TRỜI GẶP TA.

2.  NÓI VỀ BÀN NHẬU VĂN CHƯƠNG CÕI TRỜI

Tôi biết đây là cơ hội triệu triệu năm, một thuở, nên tôi đã làm theo những gì mà cha tôi (ÔNG TRỜI) đã căn dặn trong thư.
Chỉ có điều tôi rất buồn, buồn thúi rọt, là trong đám bạn bè tiễn đưa tôi về trời, gồm những đồng môn, đồng hương và đồng khói, như Song Nhị, Tô Kiều Ngân, Hoàng Thưởng, Phan Khoa, Lê Đình Bì, Hoàng Thắng,, Lê đình Cai, Trần văn Loan, cụ Võ Tự Đản......nhưng không có đồng tình là người học trò văn chương của tôi là VƯƠNG LỆ HẰNG.

Khi tôi đáp xuống phi trường cõi TRỜI, người thay mặt TRỜI ra đón tôi là nhà văn VÕ PHIẾN và nhà văn nữ PHÁP là FRANCOIS SAGAN, tác giả BUỒN ƠI, CHÀO MI.
Nhà văn VÕ PHIẾN là CHỦ XỊ năm nay, Nhà văn FRANCIOS SAGAN là KHÁCH MỜI DUY NHẤT, năm nay.
Từ phi trường, chúng tôi di chuyển về TRUNG TÂM HỘI NGHỊ NHỮNG NGƯỜI CẦM BÚT THẾ GIỚI, trong một căn phòng nguy nga, tráng lệ, diễm ảo diễm tình diễm tuyệt, tất cả thực khách đều đứng dậy, vỗ tay chào mừng tôi và hô to khẩu hiệu VẠN VẠN TUẾ, CHUẨN THI HÀO LÊ MAI KHÙNG.

Tôi được sắp xếp ngồi giữa nhà văn VÕ PHIẾN và nữ sĩ FRANCOIS SAGAN. Biết tôi mù tịt tiếng PHÁP, ban tổ chức cho tôi một cô thông dịch viên người MAROC. Nguyên đó, bởi vì, tại là:
Cha của cô là người MA RỐC, từng tham chiến trong chiến trash VIỆT NAM, thời VUA BẢO ĐẠI.
Cô sinh tại CỔ THÀNH QUẢNG TRỊ. nên khi biết tôi cũng là người QUẢNG TRỊ, nên có thương yêu tôi và nhận làm thông dịch viên.
Vì thì là, do đó, bởi nên, buổi nhậu dành cho NHỮNG NGƯỜI CẦM BÚT VIỆT NAM, nên MỒI và RƯỢU cũng là NHỮNG ĐẶC SẢN từ VIỆT NAM gởi lên theo hệ thống USP.

RƯỢU thì mà là : ÔNG GIÀ CHỐNG GẬY, ÔNG GIÀ BẬT NGỬA, ÔNG GIÀ DỊCH, ÔNG GIÀ DÊ.
RƯỢU GÒ VẤP, RƯỢU CHỒN LÙI, RƯỢU CHÚ IA, RƯỢU CHUỒNG CHÓ, RƯỢU TRUNG TÂM TIẾP HUYẾT.
RƯỢU CẮC KÈ, RƯỢU CHIM SẺ, RƯỢU RẮN, RƯỢU MINH MẠNG, RƯỢU NÀNG HƯƠNG..

MỒI thì mà là : ỐC, SÒ, NGHÊU, HẾN, SÒ LÔNG và SÒ KHÔNG LÔNG,ỐC HƯƠNG, ỐC HẠT LE, ỐC GẠO....
GÀ QUAY, GÀ LUỘC, GÀ XÉ PHAY, GÃ ÁC, GÀ HẦM THUỐC BẮC
PHAO CÂU VỊT, PHAO CÂU GÀ MÁI DẦU, PHAO CẦU NGỖNG, PHAO CÂU NGỰA CÁI.
NGẦU PIN NGỰA, HEO, DÊ,  ...

Nói là buổi nhậu cõi TRỜI, nhưng cũng không có gì "phấn khởi, hồ hỡi" cho lắm.
Mọi người hình như mang một nỗi buồn riêng.

Như với BÀ HUYỆN THANH QUAN thì

" NHỚ NƯỚC ĐAU LÒNG CON QUỐC QUỐC
  THƯƠNG NHÀ MỎI MIỆNG CÁI GIA GIA"

Như với Vua TỰ ĐỨC thì

    " ĐẬP CÓ KÍNH RA TÌM LẤY BÔNG

Như với BÙI GIÁNG thì suốt đời đi tìm cái "LIỀN TÔN."
Và suốt đêm, ngồi đọc thần chú cầu mong ngày KIM CƯƠNG đoàn tụ.

Như với PHẠM CÔNG THIỆN thì suốt đời tò mò để được thấy "MẶT TRỜI GIAO CẤU VỚI MẶT TRĂNG"

Nói chung, chẳng người nào NỒNG NÀN, ẤM ÁP với người nào.

Trong buổi nhậu có hai điều đặc biệt, tôi thấy :
Thứ nhất, tôi không thấy bạn tôi thi sĩ NGUYỄN BẮC SƠN có mặt.
Thứ hai , tôi thấy, cũng có mặt TỐ HỮU, XUÂN DIỆU, CÙ HUY CẬN, CHẾ LAN VIÊN, TẾ HANH, LƯU TRỌNG LƯ, VŨ CAO, YÊN THAO, nhưng những người nầy ngồi IM LẶNG, CỬ ĐỘNG RỤT RÈ, KHI GẶP MỒI HAY UỐNG RƯỢU cũng thiếu vẻ TỰ NHIÊN và HÀO SÁNG của một NGƯỜI NGHỆ SĨ.
Có lẽ họ vẫn còn mặc cảm, ân hận về những việc trước đây, khi chấp nhận làm BỒI BÚT, VĂN NÔ cho tên tội đồ của dân tộc và lịch sử: HỒ CHÍ MINH.

Về trường hợp vắng mặt của nhà thơ NGUYỄN BẮC SƠN, bạn tôi, tôi tìm hiểu và được nhà thơ THANH TÂM TUYỀN cho biết như sau
Tuần lễ đầu tiên nhập hộ khẩu cõi TRỜI, NGUYỄN BẮC SƠN được nữ sĩ HỒ XUÂN HƯƠNG theo sát và săn sóc ngoài mức chị em.
Cuộc rượu nào, đêm thơ nào, ngày văn chương nào, hai người đều ngồi sát sit nhau như có keo dán. Thậm chí, lúc đi vệ sinh, hai nugget cũng đi chung, hình ảnh giống ngày CỘNG SẢN chuyển tù về NAM từ ngoài bắc, hai người chung một còng số 8.

NGUYỄN BẮC SƠN và HỒ XUÂN HƯƠNG không có còng số 8 nhưng cô CÁI GÌ DÍNH VÀO NHAU KHÔNG, thì không ai biết.

Tìm hiểu thêm nữa thì được nhà văn MAI THẢO cho biết:
" Chính vì 4 câu thơ của thằng SƠN hại nó. Chính nó hại nó."
Tôi hỏi MẠI THẢO, 4 câu thơ nào? Tôi với nó thân thiết nhau hơn 10 năm, cùng nhau TAM CÙNG: CÙNG NHẬU, CÙNG LÀM THƠ, CÙNG DÊ GÁI. Hắn đâu có gì nguy hiểm đâu!

Nhà văn MAI THẢO mắng tôi "ĐỒ NGU". Chơi với bạn mà không hiểu bạn.
Rồi MAI THẢO nói với tôi: Thằng NGU LÊ MAI KHÙNG này, mở tai ra mà nghe 4 câu thơ kết thúc ĐỜI THI SĨ.

Rồi nhà văn MAI THẢO đọc:

   "Đôi khi nghĩ, đàn bà, CÁI NÀO cũng như CÁI NẤY
   Nên tự nhũ lòng, thôi hãy quên em
   Nhưng đàn bà, đâu phải CÁI NÀO cũng như CÁI NẤY
   Nên suốt đời, ta nhớ nhớ quên quên."

Theo nữ sĩ HỒ XUÂN HƯƠNG, chính 4 câu thơ này của nhà thơ NGUYỄN BẮC SƠN đã TÔN VINH NGƯỜI ĐÀN BÀ ,ĐÃ ĐEM LẠI GIÁ TRỊ, ĐỊA VỊ của người đàn bà trong VĂN HỌC và trong MỖI TRÁI TIM CỦA THẰNG ĐÀN ÔNG.

CÁI của mỗi người đàn bà khác nhau, nên BỌN ĐÀN ÔNG MỚI CHẾT, MỚI SUỐT ĐỜI NHỚ NHỚ QUÊN QUÊN.
Chính nhờ thế mà theo thống kê trên thế giới, PHỤ NỮ MỖI NGÀY LẤY CHỒNG NHIỀU HƠN VÀ LY DỊ CŨNG SAME SAME.
Nếu CÁI NÀO cũng giống CÁI NÀO thì chết đi còn hơn, còn gì hào hứng để sống, ĐỂ LÀM THƠ.

Vì thấy được GIÁ TRỊ 4 CÂU THƠ và GIÁ TRỊ" CÁI" CỦA NHÀ THƠ, nên, một tuần sau khi NGUYỄN BẮC SƠN lên trời gặp HỒ XUÂN HƯƠNG, NÀNG"CẤT VÀO KHO xài riêng, xài dài dài.

(còn tiếp)

Lê Mai Lĩnh