M ùa Xuân Nắng Rớt Bên Thềm Cũ
- thơ Trúc Thanh Tâm
Dù bếp lửa đời nhau đã tắt
Hãy giữ giùm nhau một nỗi buồn
Nếu không trễ hẹn ngày hôm ấy
Một người giờ đã lên xe cưới
Giã từ kỷ niệm bước sang ngang
Một người đứng lặng nhìn xác pháo
Rụng xuống đời nhau những bẽ bàng !
Giờ có trách chi duyên cũng lỡ
Bến đời ngăn cách một dòng sông
Ai đem trái phá vào thương nhớ
Giết chết tình nhau thoáng rượu nồng !
Người đi mang cả trời hẹn ước
Người về nhớ mãi một ngày thôi
Mùa xuân nắng rớt bên thềm cũ
Hoa bướm ngày xưa trả lại người !
TRÚC THANH TÂM