Nỗi Buồn Thúy Kiều - thơ Trần Văn Hạng
Cảnh nào cảnh
chẳng đeo sầu
Người buồn
cảnh có vui đâu bao giờ
Nguyễn
Du
Một mình
lưu lạc chốn tha phương
Bướm lã ong lơi đến chán chường
Xót kiếp đào tơ duyên dạn gió
Thương thân liễu yếu phận dày sương
Sớm đưa Tống Ngọc lòng tan nát
Chiều đón Tràng Khanh nỗi đoạn trường
Đẹp mặt chủ thầy cười gượng gạo
Ai tri âm đó để tơ vương?
Trần Văn Hạng