Tình Thôi Trả Người - thơ Vũ Trầm Tư
Buồn đêm tiếng vạc buông lơi
Hồn trôi dạt chốn xa xôi
nghìn trùng
Ngoài kia trăng xế mông lung
Dế ru điệp khúc tơ chùng nửa
đêm
Người đi nhớ nụ môi mềm
Chút hương son đỏ kiếm tìm vu
vơ
Nỗi buồn giăng kín trang thơ
Nhện giăng bao mối đường tơ
muộn màng
Người ta lụa gấm cao sang
Xe hoa ngày ấy rộn ràng bước
vui
Tiễn người tôi khóc cho tôi
Tình mơ theo áng mây trôi
bềnh bồng
Bây chừ nắng rớt ven sông
Hoa cau nở trắng chạnh lòng
nhớ xưa
Tóc dài thả ngọn đong đưa
Thương em mười tám tuổi vừa
biết yêu
Tóc dài ai vuốt nữa đâu
Giang sơn một gánh làm dâu xứ
người
Còn không môi má hồng tươi
Trăm năm lỗi hẹn tình thôi
trả người
VŨ TRẦM TƯ