Chốn Xưa - thơ Trần Văn Hạng
Tôi trở về thăm nơi chốn cũ
Bâng khuâng tìm lại những buồn vui
Thân thương Cam lộ thời thơ ấu
Cho nhẹ chút lòng nỗi nhớ mong
Nắng chiều rải nhẹ dưới hàng cây
Chiếc bóng thời gian cứ lướt trôi
Cảnh cũ người xưa đâu vắng bóng
Chỉ còn ký ức thuở xa xưa
Quê nghèo phòng học buổi ban sơ
Công lập Bán công một mái trường
Tình cảm chung nôi ngày tháng ấy
Thời gian xa cách vẫn in sâu
Những sáng tinh mơ Nam thuận ơi!
Người qua kẻ lại lắm xôn xao
Đường cũ lối xưa thành huyền thoại
Ai đặt tên giờ luống ngậm ngùi
Hoàn thành xóm vắng những trưa hè
Âm ỉ ve sầu khóc nhớ xưa
Bến tắm đoạt giang ken sỏi đá
An hưng lối nhỏ mấy ai quên
Nắng chiều xen ngập lối đi về
Xứ đạo Phước tuyền trăng sáng mơ
Tiếng vọng chuông ngân nghe thánh thót
Lời kinh cầu nguyện nặng ân tình
Tháng tám nắng về Tân định ơi!
Vườn cây trĩu quả lá xanh tươi
Bên mâm bưởi nám vàng thơm ngọt
Tiếng giỡn ngày nào mãi vọng vang
Nắng chiều rãi nhẹ ấm trời hanh
Mây trắng bồng bềnh lạc hướng nao?
Ký ức - Thời gian hoà nhịp bước
Bồi hồi - Xúc động - Cố nhân ơi!
Trân văn Hạng