Với Người - thơ Hoàng Yên Lynh
Ta nhớ người... người nhớ ta không
Chiều cao nguyên mưa nắng chạnh lòng
Tóc đã bạc sao tình trăm nỗi
Khói thuốc vàng hoen ố chờ mong.
Ta nhớ người kỷ niệm chông chênh
Ngày đi qua tình lại nặng tình
Như mây trắng bồng bềnh lưng núi
Ta với người ai nợ tình chung ?
Ta nhớ người đời có bên nhau
Tình mang cho sao lại nặng sầu
Ngàn năm nữa vẫn là dấu hỏi
Ta với người tình nghĩa gì đâu .
HOÀNG YÊN LYNH