Monday, November 23, 2015

Thơ Xướng Hoạ - Sông Thu, Văn Thanh, 
       Như Thu, Thy Lệ Trang, Hải Rừng, 
           Hữu Hảo, NS, Nguyễn Đắc Thắng, 
               Thục Nguyên








Bài xướng

THIÊN NHIÊN TUYỆT VỜI
            
Em hỏi vì sao có tuyết rơi
Mây bay vần vũ ở trên trời
Suối tuôn róc rách không ngừng nghỉ
Sóng vỗ ầm ào chẳng giảm vơi
Đêm lạnh mưa sa buồn áo não
Đỉnh cao băng đóng đẹp trong ngời
Tuyệt vời, tất cả đều do nước
Biến đổi theo mùa, tại mỗi nơi (*)
                           Sông Thu

(*) Nước biến đổi trạng thái lỏng, hơi hoăc đông đặc
là do  ảnh hưởng của nhiệt độ ( mùa, độ cao...) và địa hình...

Các bài họa

                         VÌ EM...

Vì em sầu não, tuyết sương rơi
Mưa gió buồn giăng tận cuối trời
Núi khóc âm thầm, mây lắng đọng
Biển sầu dai dẳng, sóng chơi vơi
Chiều đông năm ấy chưa phai nhạt
Nắng hạ ngày nao vẫn rạng ngời
Một kiếp phù du như cát bụi
Buồn vui rồi cũng đến cùng nơi...
                    Văn Thanh

                  DUYÊN NỢ

Cho dù bão táp, gió mưa rơi
Ta mãi bên em đến góc trời
Âu yếm kề vai nhìn bướm lượn
Thì thầm tựa cửa ngắm trăng vơi
Sắt son gối mộng luôn nồng ấm
Lấp lánh sao đêm mãi sáng ngời
Duyên nợ ba sinh tròn hạnh phúc
Thỏa lòng chia sẻ khắp muôn nơi.
                           Như Thu

                   KHÉP MI...

Đừng hỏi vì sao lệ mãi rơi
Mênh mông mây xám úa chân trời
Thu sầu, biển vắng...hương thu đọng
Nguyệt khuyết, đêm tàn...bóng nguyệt vơi
Nước đã xa buông bờ cát lạnh
Dạ còn tưởng vọng cánh hoa ngời
Quê xưa bàng bạc màn sương khói
Khép nhẹ mi buồn...ngỡ đến nơi !
                            Thy lệ Trang

SINH THÁI ĐIÊU TÀN

Mưa tràn lũ lụt cứ tuôn rơi
Khí hậu thời nay chẳng thuộc trời
Hậu quả con người gây chất ngất
Tài nguyên trái đất mất dần vơi
Tai ương thảm họa nhiều tăm tối
Cảnh sống nguồn vui thiếu rạng ngời
Hỏi tại lòng tham không có đáy
Điêu tàn sinh thái khắp cùng nơi
                           Hải Rừng
                          19/11/2015

           CŨNG  ĐÀNH
            
Đứng lên đừng để lệ tuôn rơi
Bậu đã sang ngang chớ oán trời
Thiếu bạc có ai không liểng xiểng
Xa người đâu kẻ chẳng chơi vơi
Quên đi chua chát tình đen bạc
Mà giữ thanh cao nghĩa sáng ngời
Đã biết duyên đời hai lối rẽ
Thì đành dang dở sống đôi nơi .
                                 Hữu Hảo

 THIÊN NHIÊN NƠI MIỀN LẠNH

Đừng hỏi vì sao tuyết lại rơi
Mây bay gió thổi  giữa khung  trời
Mạch tuôn dòng chảy  không hề mệt
Sóng vỗ  bi ển gào chẳng lúc  vơi
Lấp lánh băng hà đang uốn lượn
Long lanh  đỉnh núi chiếu  xanh  ngời
Thiên nhiên tuyệt diệu trên miền lạnh   
Cảnh đẹp thần tiên tại mỗi  nơi !           
                                        NS

ĐẬP CHẮN DÒNG CỬU LONG

Đây rồi thảm trạng sẽ dần rơi
Tự hướng xa xăm tận góc trời
Lượng cá về xuôi đang khánh kiệt
Lòng sông sắp cạn chảy dòng vơi
Đồng khô đốt rụi màu xanh thắm
Nắng hạn bùng lên sức nóng ngời
Đập chắn trên nguồn gây hiểm họa
Nghe mùi biển cả thoáng từng nơi!
                       Nguyễn Đắc Thắng
                           20151121 

THẢM HỌA CỬU LONG

Đồng bằng sông Cửu họa tràn rơi
Đất Việt tang thương khắp tận trời
Đê đập Vân Nam xây chắn nước
Thượng nguồn hoa lục tháo cho vơi
Miền Tây cạn thấp mùa khô nóng
Biển mặn trào dâng sóng ngất ngời
Lúa gạo đâu còn dễ sản xuất
Dân tình đói khổ chịu muôn nơi
                       Hải Rừng
                        21/11/2015

YÊN NƠI

Thôi đành miễn cưỡng họa vần rơi
Vả lại tránh đâu khỏi lưới Trời ?              
Nhỏ LỆ nguồn thơ dường bất tận         
Nàng THU thi hứng mãi không vơi           
Xứ người THỤC hạ còn đen tối
Quê mẹ HÀ phương tỏa sáng ngời
Có mọc thêm chân theo chẳng kịp
Chi bằng chấp nhận tọa yên nơi 
                 Thục Nguyên