Bài Tạ Ơn - thơ L.T. Đông Phương
Tạ ơn mẹ hoài thai con chín tháng
Bầu sữa thơm vun bón mảnh
hình hài
Con khôn lớn như loài chim
bội bạc
Chốn quê người giong ruổi
bước trần ai
Tạ ơn cha từng dòng mồ hôi đổ
Sỏi đá quê ta nghe nặng luống
cày
Cho khoai sắn thơm bếp chiều
nướng vội
Cho tiếng con cười một thuở
thơ ngây
Tạ ơn thầy đã một thời dạy dổ
Bụi phấn bay mờ khan cổ mòn
hơi
Dù khôn lớn đời không như
sách vở
Bài học ngày xưa con vẫn nhớ
lời
Tạ ơn anh dưới chiến hào gục
ngã
Hồn linh thiêng vương vấn ngọn
cờ vàng
Trong sương khói còn chập
chờn di ảnh
Khúc quân hành sông núi vẫn
còn vang
Tạ ơn chị vì em nhường chổ ấm
Làng quê mình lạnh lắm những
mùa mưa
Đêm trăng sáng hò đưa câu mái
đẩy
Cho đời em vấn vít những vần
thơ
Tạ ơn người bên đời ta đòi
đọan
Một cõi nhân gian vui ít buồn
nhiều
Rồi mai mốt khi về miền cát
bụi
Thôi chỉ còn bài thơ nhỏ mang
theo…..
L.T. ĐÔNG PHƯƠNG