Saturday, October 10, 2015

Một Lần Về Bến Tre - thơ Huy Uyên













Ngang sông vây những cồn cát, tàng cây
về Bến-tre thả tình An-thuận
dưới bóng dừa xanh em có đợi người
sao nước mắt em sợi dài sợi ngắn .

Gởi lòng nổi trôi An-hóa
nước xuôi cù-lao Bão,cù-lao Minh
Ba-lai cả đời ngọt đắng Hàm-luông
để Cổ-chiên ở lại với đêm trăng mờ tỏ .

Bao đời quê nghèo cơ cực
dặn lòng ai Trúc-giang, Mõ-cày
làng quê đêm đêm thức cùng chợ Lách
đàn chim cũng nghèo mỏi cánh chim bay .

Em hong tóc đen sợi gió trời chiều
sông sâu Bến-tre chia mấy khúc
mái tranh nghèo nép bóng liêu xiêu
cầu Mây,Vĩnh-luông đôi bờ kinh rạch .

Mưa nắng hai mùa hội làng Phú-lễ
về Bến Tre vườn xanh um Tuyên-Linh
nước kênh dịu êm mấy đời quê mẹ
bao năm lưu lạc Cổ-chiên mình  .

"Gió quặt què cành lá xác xơ
thương anh em chín đợi mười chờ" 
mai về cùng Bến-tre sông nước
chở tình ai thắm tợ khi xưa  .

Ngọt lòng vàng sắc mật ong
bên dòng sông Tiền cù-lao cồn Phụng
vườn đầy trái chín đỏ Giồng-trôm
chim bay đi về Vàm-hồ thẳng cánh  .

Bến-tre bốn mùa ngọt trái
chiều em ngồì đợi ai bên sông
về cùng em cay rượu nồng Phú-lễ
hỏi anh giờ có thương em không ?

Huy Uyên