Nỗi Buồn Thầm Kín - thơ Trương Thị Thanh Tâm
Trương Thị Thanh Tâm |
Sao em mặc áo ân tình
Là màu áo tím hôm mình mới quen
Sao em mặc áo lụa mềm
Áo màu tim tím dịu êm mây trời
Cuộc đời sao lắm nổi trôi
Gian nan từ thưở tuổi mười mấy thôi
Theo chồng ở tuổi đôi mươi
Một lần bước lỡ nữa đời tủi thân
Phận mình số lẽ long đong
Làm sao có thể được chồng gần bên
Gác buồn lạnh ngắt mưa đêm
Đèn khêu ngọn nhớ,gối êm giấc dài
Thèm nghe nhịp thở ngất ngây
Thèm mùi thuốc lá vòng tay thưở nào
Biết rằng chậm một vòng quay
Bước chân đã mỏi,đêm say mất rồi
Không mơ lụa gấm xa vời
Chỉ mong hai đứa một đời của nhau!
Trương Thị Thanh Tâm