Thơ và Hạnh Ngộ - thơ L.T. Đông Phương
Lúc cuối đời mới chợt nhận ra
nhau
Nên tôi vẫn không tin là có
thật
Sau những tháng ngày đua chen
được mất
Sau những đêm lòng tựa bếp tàn
tro
Tôi tìm em trong những điệu
ru hờ
Hồn thấm đẫm vần ca dao thuở
trước
Tôi đã qua biết bao miền sóng
nước
Gọi em về trên những cánh buồm
xa
Đợi chờ em như một kẻ không
nhà
Mơ ánh lửa đêm đông đầy giá rét
Tìm tới em nơi miền quê thân
thiết
Lúa đòng đòng óng mượt cánh đồng
xưa
Trăng sáng đầy , đêm của những đêm thơ
Rừng lá biếc chim muông về tình
tự
Em đã đến trong một mùa hạnh
ngộ
Như gió nồm mát rượi thổi qua
đây
Chén rượu đầy chưa uống đã ngất
say
Thơ trăm vận muốn bày trong một
lúc
Lòng chất chứa từng đài hoa hạnh
phúc
Đón em về choáng ngợp những cơn
mơ
Giữa nhân gian không có đủ ngôn
từ
Tôi đã sống như chưa từng được
sống
Tôi phải hàm ơn đất trời cao
rộng
Khi cuối đời mới biết nhận ra
nhau
L.T. ĐÔNG PHƯƠNG