Nghiêng Cánh Đại Bàng - thơ Cao Mỵ Nhân
Đại bàng
xưa bỗng nhìn cung kiếm mỏi
Trên hành
lang vũ khí ngồn ngang buồn
Ta vẫn biết
anh đang còn tức tủi
Khi bình
minh chưa cạn, đã hoàng hôn
Này anh hỡi,
sân chơi còn vắng lặng
Lời kinh cầu
hay tiếng gió xa khơi
Đại bàng
sót đôi cánh mình vẫn thẳng
Mà sao mây
trắng ấm lại tả tơi
Buồn quá
chứ, người anh hay chiến hữu
Cứ cuồng
quay trong cõi thế lầm than
Đường chim
bay tưởng như là linh cữu
Ủ thân ta
khi chiến cuộc suy tàn
Cung kiếm
mỏi hay đất trời chao đảo
Đại bàng
tìm dấu vết tháng ngày qua
Ngó hình
đi dáng đứng ngoài phi đạo
Người anh
nào cũng lịch lãm hào hoa
Ôi thời
gian có bao giờ dừng lại
Có bao giờ
lỡ hẹn với non sông
Trong nỗi
nhớ quê hương sầu quan tái
Ta họp bầy
vỗ cánh tổ chờ trông
CAO MỴ
NHÂN
Hawthorne, 1-9-2015
(Viết theo
một đại bàng)