Thực Thi Sứ Mệnh - Tiểu Tử Văn
Sản Cớm công cán nhân đó thăm đứa con vốn du học tư bản rồi định cư luôn, một Kiều nhân cố
cựu sở tại hỏi:
- Tôi không biết tư bản suy tàn, đế quốc giãy chết mà bám chân
chúng chạy qua đây, ông định qua bắt tội chúng tôi đó
phải không?
phải không?
Sản Cớm giả lả:
- Không biết không có tội, đất mẹ rộng vòng tay, dẫu có tội thì bây giờ cứ
đưa đô về rửa tội là xong. Ngày đi phản động trăm chiều, ngày về thành khúc ruột
yêu nghìn trùng, lo gì!
- Thế sao các ông biết rõ nó giãy chết mà vẫn đưa con qua học rồi bám lì không chịu về, lại
cưới luôn con nhà đế quốc, bộ muốn con mình mãi mãi cam tâm làm tay sai cho bọn
tư bản đế quốc sao?
- Ở mình hôm trước trống rung cờ vẫy mừng công thắng
lợi năm sau cao hơn năm trước, tuyên dương anh hùng, chiến sĩ thi đua, lao động
tiên tiến như nấm mùa xuân mà hôm sau thất thoát thua lỗ sụm bánh chè, không
giãy tí nào mà cứ đua nhau chết. Nghe nó giãy chết lâu rồi, định sai đứa con
qua diệt một phát cho nó chết thật nào ngờ nó giãy hoài mà không chịu chết đành phải cài đặt lại, cho đứa con bám trụ lại
gầy dựng cơ sở, kiểu nằm vùng để chờ thời cơ chín muồi thì vùng lên đào mồ chôn
nó luôn.
- Khi nào thì chôn nó?
- Đời cha chưa chôn được thì đời con, đời con chưa
xong thì đời cháu, đời cháu chưa xong thì đời chút đời chít đời chiu… thế nào cũng phải thực thi cho được
sứ mệnh là đào huyệt chôn bọn tư bản đế quốc.
6-2015
Tiểu Tử Văn