Tháng 5 Đà Lạt Mưa Tình - thơ Tuyền Linh
Tháng năm chẳng
phải mưa ngâu
Cũng không phùn
bụi như đầu tháng giêng
Thôi thì cứ gọi
mưa Tình
Chặp mưa chặp
tạnh, rập rình…lại mưa…
Mưa như cút bắt
gái trai
Mưa như đùa giỡn tim
ai dỗi hờn
Mưa phả phất, mưa
nồng nàn
Phập phồng bong
bóng vỡ tan mặt đường
Mưa ào ạt như tan
trường
Bỗng dưng ngưng
lại như dường trêu ngươi
Những ô dù nhỏ
rong chơi
Bật lên xếp xuống
mệt nhừ vì mưa
Mưa lấm lét… mưa
đùa dai…
Suốt ngày suốt
buổi lai rai mưa hoài
Tháng 5 Đà Lạt
giữa mùa
Vẫn đầy du khách
đội mưa trao tình
Qua rồi một thuở
em, anh
Chiếc dù xanh, đỏ
trở thành chiêm bao
Ngày nào má thắm
hoa đào
Bây giờ lạnh ngắt
mưa lên
Nghe trong sâu
thẳm cuộc tình hư hao
Mưa tình Đà Lạt
xanh xao
Gõ vào tâm não
biết bao điệu buồn
Chừng như lòng
cũng mưa tuôn
Bao giờ Đà Lạt cạn
nguồn mưa qua !
Tuyền Linh