Theo Em Về Quảng Trị - thơ Huy Uyên
Đường Gia-long ngủ lặng bên sông
theo em dặm dài về Quảng-trị
xa khuất người ơi muối xát trong lòng
bao năm rồi gọi hoài nỗi nhớ .
Đêm Cổ-thành cùng ai thao thức
về chợ Sãi từng khúc đợi mong
bên kia Nhan-biều chiều nắng rớt
tiếng chuông lẻ bạn tiển người qua sông .
Bước chân ai trên phố chậm buồn
đèn vàng nghiêng đêm chao bóng
đã đi rồi sao còn đợi mong
người xưa đâu
Quảng-trị mãi hoài trông ngóng .
Đường xa tháng năm theo học
ai đón đưa trước cổng lớp Nguyễn-hoàng
để em về mỗi chiều hong tóc
phơi sầu riêng thôi mình tôi mang .
Sáng mai xe qua cầu Lòn
ga vắng chở tình đi nuối tiếc
Chúa về tim bỏ lại La-vang
đường tàu bên đường ngút tắp .
Về Long-hưng mùa lúa vàng xanh ngát
ngã ba đứng chờ chiếc bóng ai đi
lối về Gia-độ trong chiều ai hát
ơi em anh nói em nghe được gì ?
Theo em anh về Quảng-trị
bao năm rồi người chết bên thành
trong mắt còn vương dặm-sầu-thế-k ỷ
để nhớ người lúc tóc còn xanh .
Gọi em từ Mĩ-chánh tới Gio-linh
nhịp cầu chia biệt nhau ngày tháng
xa cách thêm chi để lại dấu tích buồn
về Quảng-trị sao lòng nghe cay đắng .
Quảng-trị chừ nhớ ai cháy bỏng .
Huy Uyên