Cố Tri - thơ Hoàng Yên Lynh
* Gởi người xưa
30 năm về lại Bạc Liêu
Nghiêng ly tôi lại nhớ ông
Ở đây rừng núi ngóng trông biển trời
Từ ngày dang dở cuộc chơi
Vàng thu mấy độ,mưa rơi đã nhiều
Ông về nơi đó cô liêu
Có mang theo nỗi ưu phiền đắng cay
Nhớ ông những ngày mưa bay
Từng cơn sóng vỗ đêm dài rượu suông
Hai ta bạc áo ly hương
Chồng chềnh con nước,tha phương cuối trời
Một già một trẻ chơi vơi
Buồn vui thế sự quê người lưu thân
Ông giờ ly biệt cố nhân
Còn tôi ở lại đường trần cô đơn
Ở đây nắng đổ mưa tuôn
Mà sao canh cánh nỗi buồn tri âm
Nhớ ông rượu đế xoài xanh
Đàn bầu ai oán,Hoài Lang não lòng
Bây giờ núi cách ngăn sông
Một người xa vắng - người mong cuối trời
Cuộc đời như áng mây trôi
Ở-đi-được-mất...luân hồi là đây
Ở rừng thác đổ mưa bay
Mà sao năm tháng cứ dài lê thê
Bao lần hồi vọng cố quê
Ông tôi lỗi hẹn bỏ quê mất rồi
Nay ông xa biệt cuối trời
Còn tôi phiêu bạt biết đời về đâu
Một lời ước hẹn cùng nhau
Mà nay tử biệt nỗi đau xé lòng
Gành Hào in dấu chân ông
Bạc Liêu vọng cổ tấc lòng cố tri
Biết rằng sinh ký tử quy
Phù sinh là thế... nẻo đi hết rồi
Thơ này tâm sự lòng tôi
Gởi người cõi nhớ...đầy vơi cung sầu.
HOÀNG YÊN LYNH