Từ Mùa Xuân Ấy - thơ Song Nhị
Anh viết bài thơ này cho em
Giữa đêm giao thừa pháo nổ
Hàng kẽm gai lập lòe từng tia chớp đỏ
Dãy tường cao che khuất một phần đời
Giờ này em làm gì em ơi
Nước mắt mẹ lại nhòa trên vạt áo
Tám năm qua em giữa trời giông bão
Mẹ u hoài tóc nhuộm trắng thời gian
Mùa xuân đi từ buổi ấy ngỡ ngàng
Chiều ba mươi bỗng thấy đời bỡ ngỡ
Người cúi xuống giữa hoang tàn đổ vỡ
Bước em chao trên kỷ niệm đau buồn
Cả đất trời một vết đau chung
Để buốt nhức qua từng đêm rỉ máu
Tám năm qua đời chưa nguôi gió bão
Đời còn ta ta xin hẹn với đời
Anh viết cho em bài thơ đêm ba mươi
Ở đây mùa xuân không tới
Chiều cuối năm nắng vàng hanh quá đỗi
Niềm chung riêng cũng trĩu nặng vô cùng
Quắc mắt nhìn qua từng lớp chấn song
Nghe chí cả vỡ ran từ lồng ngực
Ôi, tháng năm dài khổ đau u uất
Ta xin trao người trọn vẹn tin yêu
Anh xin trao em tình nghĩa chắt chiu
Lời tha thiết của trăm lần hò hẹn
Em yêu dấu, mùa xuân rồi sẽ đến.
Xuân Lộc, Quý Hợi 1983
Song Nhị