Saturday, May 23, 2015

Sau Cuộc Chiến - thơ Cao Mỵ Nhân









 Anh về rũ áo từ quan
 Áo đâu mà rũ, quan quàn trái tim
 Chín năm còn lại tia nhìn
 Không trăn trối, chẳng ân đền oán mang

 Thương em tung vạt cờ vàng
 Phủ vai anh nỗi bàng hoàng ngẩn ngơ
 Hai mươi năm vẫn mộng mơ
 Em ơi, quan cách, áo chờ người may

 Này đây: ngang dọc thế này
 Sắc màu vô ngã hồn bay lạc loài
 Nhung y đã ủ thân dài
 Đôi tà võ phục cứ hoài so le

 Áo anh sứt chỉ đam mê
 Tua vai túi ngực, ê chề buồn tênh
 Đồi hoang gìó hú biên đình
 Giờ đây bó gối lặng thinh quê người

 Đang khi tham chiến bên trời
 Kiếm cung chưa mỏi mệt người sắt son
 Sầu ai lấp biển san non
 Cũng không vơi được sầu chôn anh hùng

 Thôi, em bỏ lại sau lưng
 Quan xưa áo cũ đã từng dọc ngang
 Nhưng, xin duy vạt cờ vàng
 Liệm hồn chiến sĩ dở dang cho người.

 Cao Mỵ Nhân