Ánh Mắt/Phù Vân/Tàn Phai
- thơ Hoàng Yên Lynh
Ánh Mắt
Ánh mắt em trao đủ hai khóe vui buồn
Tôi nhận nỗi buồn khóe vui em giữ lấy
Trong hạnh phúc có bao giờ em nhớ lại
Thì nỗi buồn vẫn ở mãi trong tôi.
Phù Vân
Đôi khi nhớ chuyện chúng mình
Nhớ sao ánh mắt bồng bềnh duyên xưa
Ngậm ngùi mấy cuộc tình thua
Câu thơ viết mãi vẫn chưa trọn vần
Hỏi người còn nhớ cố nhân
Chuyện xưa là áng phù vân cuối trời
Bây giờ bạc tóc người ơi
Giấc mơ tôi lại đầy vơi chuyện mình
Một mình nhớ chuyện chúng mình
Chắt chiu tôi giữ bóng hình trong mơ.
Tàn Phai
Tiếng hát em sầu lây cơn nắng xế
Chiều quẩn quanh bên cốc rượu vơi đầy
Đời ngất ngư trong vũng lầy nhân thế
Trăm năm rồi cũng đến cõi tàn phai.
HOÀNG YÊN
LYNH