Sunday, April 5, 2015

Thơ Tám Câu Bảy Chữ - Lê Hoàng, Giáng Ngọc, 
     H.P.Th., Hoàng Anh Vi, Thu Vân, Nguyễn Thanh Bá, 
          Phan Lạc Cầm, Cao Chi, Võ Đình Đức













       Bâng Khuâng

      Tinh tú long lanh đọng cuối trời
      Tường vy ngan ngát thoảng nơi nơi
      Sương giăng đầu núi, mây tha thướt
      Trăng trải bên thềm gió lả lơi
      Phương đó buồn tênh lòng héo hắt
      Nơi đây quạnh quẽ  dạ bồi hồi
      Nghìn trùng cách biệt hoài còn nhớ
      Chiếc bóng vô tình lạ lẫm tôi .
                                         
      Lê Hoàng

        Tỉnh Giấc Phù Du

        Trác táng ham vui quên mất già
        Đồi mồi tóc bạc lẫn màu da
        Hẹp van, hở mạch, lo hồi hộp
        Huyết áp gia tăng sợ bỏ bà
        Lỏng lẻo gân chùn , xương lạc khớp
        Nhá nhem mờ tỏ mắt đơm hoa
        Lòng trần vẫn cứ mê tình tục
        Địa phủ gần bên mãi tưởng xa .
                                       
       Giáng Ngọc      
  •                   
       Tiên Mơ
     
       Chập chờn lạc bước, cõi thần tiên
       Cơn mộng du tình giấc tự nhiên
       Quấn quít bờ môi nồng men ấm
       Ôm ghì dáng ngọc bóng chao nghiêng
       Mơ hồ say tỉnh hoài hư ảo
       Lơi lả rèm buông tựa gối yên
       Ánh loé sao băng còn vọng tuởng
       Ước thề trăng nguyện có linh thiêng
                                          
       H.P.Th.

     Thói Đời

      Không nói sai ngoa, chẳng nói thừa
      Người thuờng ngay thẳng, mấy ai ưa?
      Thói đời đổi trắng khi thời thiếu
      Nhân nghĩa thay đen lúc vận chưa
     Chán cảnh đẩy đưa lời cợt nhã
     Thương thân quạnh quẽ, sợ yêu bừa
     Anh hùng hữu hảo bao người nhỉ?
     Tục tử phàm phu phải né chừa .
                                     
     Hoàng Anh Vi

       Cái Đầu

        Chót vót ngồi cao sướng lắm thay
        Làm cha xưng chú cũng do mày
        Tay chân cực nhọc toàn thân động
        Đầu óc, thư nhàn sáng kiến hay
        Túc trí đa mưu chê thế bạc
        Ngu ngơ, ngờ nghệch ngán đời cay
        Rắn đầu, lười học hư thân phận
        Kiệt lực hao tâm khổ vạn ngày
                                          
       Thu Vân

         Dặm Ngái

         Trải bao ngày lạc bước xa quê
         Quảng Trị ơi! ta muốn trở về
         Thương lắm Hải Lăng xanh ruộng nớ
         Nhớ hoài Cam Lộ ngát vườn tê
         Non Mai đường dốc ghi lời nguyện
         Sông Hãn dòng xuôi cụng chén thề
         Năm tháng rồi đi từng dặm ngái
         Ngoảnh trông chiều lạnh gió sơn khê 
                                       
         Nguyễn Thanh 

            Thu Về Đường Cũ

            Thu về lành lạnh gió heo may
             Mưa bụi giăng giăng kín lối này
            Nhè nhẹ sương che cành lá úa
            Âm thầm mây phủ mảnh trăng gầy
            Em đi nẻo khác quên đường cũ
            Anh nhớ thu xưa tới chốn này
             Bà Huyện Thanh Quan  còn khắc khoải
            "Lối xưa xe ngựa" ngóng ai đây ?
                                           
              Xuân  Bảo

           Chiều Thơ Tây Hồ
           
           Nền cỏ trải lên những chiếu gon
           Tao đàn hào hứng vịnh thơ, còn...
           Ví von dí dỏm tình xanh thẳm
           Phong cách thanh tao nghĩa chẵng mòn
           Liễu rũ quanh hồ thêm gợi cảm
           Thuyền rồng trên sóng cảnh vàng son
           Ý hay lan tỏa lời sâu lắng
          Nồng ấm duyên thơ với nước non
                                      
           Phạm Lạc Cầm

           Đà Lạt

           Đà Lạt từ lâu vẫn ước mong
           Bốn mùa phảng phất tiết thu phong
           Bên hồ Than Thở ngo xuôi gió
           Quanh suối Cam Ly nước ngược dòng
           Rừng đẹp Tình Yêu ven nẻo khuất
           Đồi xinh Ân Ái  cuối đường cong
           Non cao ai dựng nên thành phố
           Vạn đóa hoa tươi vạn tấm lòng
                                     
          Cao Chi

          Nhớ Quê

         Nhớ đến quê cha nhớ thiết tha
         Nhớ mưa Bình Định gió Quy Hòa
         Nhớ đầm Thị Nại bần khô cạn
         Nhớ rạch xóm Cồn điển nở hoa
         Nhớ sáng ra bờ toàn cát trắng
         Nhớ chiều về bãi lắm phù sa
         Nhớ làng xưa cũ ngày hôm ấy
         Nhớ mãi cảnh nhà dạ xót xa .
                                   
         Võ Đình Đức