Làm Sao Bây
Giờ - th ơ Nguyễn Trãi
Trời thu như tưởng vào đông
Nghe sao lạnh
ngắt tiếng lòng bơ vơ
Vàng thu chiếc lá đợi chờ
Ru em nồng
giấc mịt mờ khói sương
Trời, sao tôi mãi tơ vương
Một hình bóng mãi cuối đường mênh mang
Em rồi thôi đã sang ngang
Vùi trong
hương lửa bẽ bàng từ lâu
Dẫu em lúc bước sang cầu
Lệ hoen mi
ướt trái sầu rụng rơi
Bước chân khập khễnh rối bời
Em như cay
đắng khóc đời quanh hiu
Còn tôi tìm mãi những chiều
Công viên
ghế đá quá nhiều đơn côi
Ba lần vàng lá thu rơi
Cũng chưa quên được bờ môi thắm nồng
Thế rồi chợt sáng vào đông
Dáng xưa gục
khóc nối dòng yêu xưa
Phải chi hôm ấy đừng mưa
Phải chi bữa
đó đừng vừa lòng em
Giờ chừ đâu có nghe thêm
Anh ơi em
đã thấy thèm chua me
Đang đông sao tưởng nắng hè
Mồ hôi đẵm
ướt tiếng ve gọi sầu
Trắng đêm thức suốt canh thâu
Nửa mừng nừa
tủi cúi đầu nhận thôi
NguyễnTrãi