Tuesday, April 14, 2015

Say và Con Ếch - thơ Trần Không Tên








Say là sướng, là sung, một đời lãng tử
Say là sưa, là không biết đến bao giờ
Say là để làm người lương thiện của nàng thơ
Say là không biết mình, chẵng có ai hay bây giờ.

Say là tất cả trần tục lẫn thiên đàng đều đắng cay
Say là mùi vị ngọt bùi suốt tháng ngày
Nên say không dễ gì biết được mình say
Say-- có ai biết ai hay mình đang say
Đời không say không phải là người ngay
Say trong mong nhớ bằng hữu hàng ngày
Say làm một kiếp lưu đày thế gian
Say! Ô hay quá đàng hoàng
Vì khi say mình mới thật là người đi hoang
Say! say! say! đêm nay mình lang thang
Không nhà cửa, chỉ biết có con đường làng
Đầy mộng mị, với con ếch  đi chệnh choạng, làng chàng.
                                                       
Trần Không Tên