Hồn Ngây Ngất Tình - th ơ Lu Hà
"Chỉ vì nắng gắt không thương
Nên làm cánh gió lạc đường che duyên
Khuất đi con mắt nhung huyền
Bao nhiêu Âu yếm gởi miền hoang vu..."
Hiền Châu
Nghe cái oanh nỉ non cành trúc
Khóm hoa nhài thúc giục bướm ong
Xôn xao làn nước uốn cong
Hồ xanh thăm thẳm hương lòng đắm say
Kìa cánh gió lá bay miền ái
Chú nai vàng chẳng ngại đường xa
Trèo đèo lội suối qua nhà
Chất chồng lưng túi đậm đà tình thơ
Chiều hoang dã ngẩn ngơ thục nữ
Khách tao nhân qúa bộ ghé chơi
Phòng văn trống trải mời xơi
Chè xanh giải nhiệt lả lơi má hồng
Hoàng hôn xuống gương lồng bóng nguyệt
Tay cầm tay da diết mặn nồng
Trăm năm sợi chỉ tơ hồng
Tâm đầu ý hợp phiêu bồng phượng loan
Trang phây búc thế gian muôn ngả
Chúc Anh Đài Sơn Bá là đây
Gieo vần nối chữ càng đầy
Lệ Hoa Thúc Bảo hồn ngây ngất tình
Đêm thanh vắng hành tinh quyến luyến
Cả hoàn cầu xao xuyến ghé coi
Giai nhân chẳng nỡ hẹp hòi
Hà - Châu vằng vặc sáng soi ngân hà
12.3.2015 Lu Hà