Wednesday, March 4, 2015

Chiêm Bao - thơ Viễn Cận













Đêm xuân trăng mọc đầu ghềnh
Cây thưa bóng ngã trong lòng giấc mơ 
Từ khi vạt nắng giao mùa
Em về xứ lạ, anh đà buông tay

Mắt em say đắm tình ai?
Trăm cay ngàn đắng duyên này đành quên. 

Yêu nhau năm tháng lời nguyền
Nay đành phải chịu "vô duyên" với người
Thắm thoắt ngày em xa rời
Đã ba năm chẳn, mình rời xa nhau .
Đêm nay trở giấc chiêm bao
Mơ em về đến hàng rào ngoài kia
Hoa xuân nở muộn chiều về
Dáng xưa vận đậm đê mê cõi lòng .

Từ khi em buớc theo chồng
Đường xưa lối cũ đêm không lạnh lùng
Cho dù còn có hay không
Tình này anh vẫn chờ trông đêm dài
Cho dù giấc mơ hình  hài
Em là chiếc bóng chờ hoài mùa xuân.
                                                                                    
Viễn Cận
(Xuân Ất Mùi 2015)