Thuở Ấy - thơ Dũng Nghĩa
Em về đánh thức ca
dao
Thôi đừng mơ nữa, lẽ nào giận anh
Lời thương rứt áo thật nhanh
Lời nhớ đã gởi xa gần bên ai
Lời thương rứt áo thật nhanh
Lời nhớ đã gởi xa gần bên ai
Nhớ ngày trời trở nắng phai
Cái thời thơ ấu vẫn hoài là xưa
Bây giờ em có rảnh chưa ?
Để đem lời mộng đón đưa thơ tình
Khúc chiều đổ giọt không thinh
Khúc thơ cúi xuống lượm mình đã rơi
Gío hao một nửa lời rồi
Bởi em mắc cở cái thời đó chăng ?
Cái thời mưa lớn tháng 5
Anh, em cùng tắm ta nằm giữa sân
Tháng năm thổi lớn em thành
Một cô thôn nữ theo chân mộng đời
Bây giờ nhắc lại em cười
" Chu choa thuở ấy trời ơi là trời ! "
Nhắc chi đến chuyện đã rồi
Cơn mưa ngày ấy theo trời còn đâu
Còn anh kể chuyện trước sau
Cùng chung mưa tắm, cùng màu da non
Mắc cở là cớ của hồn
Em ơi ! dỡ lại có còn xưa không ?