Từ Phố Về Quê - thơ Dũng Nghĩa
Rằng xa cát bụi phù vân
Còn em đổ chút phong trần lên tôi
Tháng năm cứ mãi rối bời
Lặng nghe tiếng gió thổi đời về mô
Còn em đổ chút phong trần lên tôi
Tháng năm cứ mãi rối bời
Lặng nghe tiếng gió thổi đời về mô
Phía tôi trải xuống xô bồ
Phố nghiêng mình ngáp, lặng tờ trốn đi
Sáng trưa gió thoảng mấy khi
Tràn âm áp động tức thì rộn lên
Phố mới không nói lời mềm
Màu rêu đã cũ chẳng thèm... bỏ đi
Để ai giấu vội xuân thì
Với cùng rộn rã, có gì chưa quen
Tôi về thắp sáng quê em
Gởi cơn mưa nhỏ qua thềm chiều xưa
Tránh xa cát bụi phố trưa
Về còn một chỗ xin chừa cho nhau
Vườn quê rũ bóng hương cau
Gío qua kẽ lá mộng sau mái đời
Bây giờ giả phố em ơi !
Chút tình còn sót phía trời xa xăm
Phía em nắng trở tháng năm
Có tôi đem mộng về thăm nửa đời
Quê nhà tỉnh một góc trời
Cho tôi trở lại của thời thương yêu
Dũng Nghĩa