Thursday, November 7, 2013

Tình Phụ Trà Vinh - thơ Huy Uyên  

Lần gặp em con gái miền Tây
quanh năm chèo thuyền lưới cá
hát lời sông rạch theo buồn xa bay
mặn chát quê nghèo
đợi chờ người từ thuở .

Sáng mai thả tóc cùng sông đầy gió
em có cho tôi về chở nắng lên chiều
thương ai mà lời chưa ngõ
ấp e lòng ơi người tôi yêu .

em sắc xanh ruộng đồng
mấy mùa sông Hậu
tôi thương em ngơ ngẫn đứng bên đường
nhìn em của tôi
mà thương hoài con chim sáo
bay đi rồi,phương Nam nhớ nhung .

Dài chi mấy tình Trà-cú
em ra giặt áo bến sông
bàn tay dịu dàng
chiều đi và chiều no gió
thổi sang chi làm tôi đau lòng .

Thương em đồng sâu ruộng cạn
lũ tràn nước mắt chạy quanh
thương em trời cao đất rộng
dấu ai nổi nhớ đầy lòng .

Nghe nói em cùng chiều rưng rưng
nghiêng trời Cần-thơ bông điên-điển nỡ
đêm trôi những đám lục-bình
chưa lần thuyền trôi về bến đổ .

Phai nhạt chi để lòng thấy nhớ
ngọt cay theo từng dặm sông Tiền
qua cầu Càn-thơ
mà chín vàng theo mùa lúa
Trà vinh ơi nhớ cháy lòng
cháy mấy đời em luân-lạc

Sông Cữu-long trôi sóng vỗ
em duyên nợ mùa cưới xin
ngày trước
tôi nắm tay em hỏi nhỏ
bao giờ làm đám cưới hai mình .

Hoa tím ngày xưa em dấu kín trong tim
dưới rặng dừa xanh dãi dầu mưa nắng
bao lần hò hẹn
dấu chân ai đi mãi
để tôi một mình .

Hạ về chim đồng trắng
em ra gặt lúa bỏ lại tình
mưa chiều bên sông vắng
nhớ miền Tây
và người con gái Trà-vinh

Huy-Uyên