Thơ Tôi - thơ Dũng Nghĩa
Thơ tôi chép nốt nhạc thường
Để em ngồi hát thân thương một đời
Thơ tôi chấp bút chơi vơi
Để em mộng mỵ bên lời ca dao
Một đời sáng tác biết bao
Vẫn không với có vẫn trào có không
Vẫn em ra khỏi cõi lòng
Xa vời nỗi nhớ đi rong cuộc tình
Thơ tôi trong khoảng không thinh
Đưa tay ôm chặt dáng hình cô đơn
Mang mùa nặng nợ thu sương
Hơi hởi nắng, xê xế tuôn vỏ vàng
Thơ tôi, em bước sang ngang
Heo mây thổi, kiếp thu ngoan mệnh đời
Tìm về trong khoảng đôi môi
Để nghe lời vọng bên đời đa vương
Thơ tôi mang một đời thường
Nằm bên bến nước đò thương khách về
Tình quê đẫm một tình quê
Lòng trong sỏi đá còn nghe giọng buồn
Thơ tôi nặng nợ chiều hôm.
Dũng Nghĩa