Saturday, November 23, 2013

Nỗi Niềm Vào Đông - thơ Dũng Nghĩa

Bên đời trời đã hanh hao
Thêm mùa trở lạnh đổ vào bến không
Mai em rắc hạt tơ lòng
Rơi vào nỗi nhớ, giá đông tìm về
Lạnh tỏa từ chốn sơn khê
Tình xưa nhàn nhạt ta nghe một thời
Em đi trao lại tạ lời
Khi còn ấp ủ chuyện đời đa mang

Thuyền tình đổ bến sang ngang
Em đi để lại bàng hoàng theo sau
Người đâu chẳng miếng trầu cau
Mà thêu dệt mộng trước sau đã thành

Còn ta ôm trọn phân vân
Một thuyền, một bến, một xanh cõi đời
Phía em tỉnh một giọng cười
Phía ta tỉnh một thôi rồi sắc không

Lạnh chiều bắt mặt qua sông
Chỉ ta thấy được bên trong đáy trời
Mùa đông đóng lạnh gởi đời
Riêng ta đóng nhớ gởi người cô đơn

Rồi mai giá buốt từ nguồn
Ghé về bãi nắng mở tuôn ráng chiều
Xa rồi một thuở thương yêu
Mùa đông đứng chết giữa chiều tái tê.

Dũng Nghĩa